Chồng tôi khiến tôi bất ngờ khi không ngại tìm lại con riêng cho tôi.
Khi 19 tuổi, tôi đã yêu nhầm một kẻ Sở khanh và lén lút vượt rào dù tự nhắc mình giữ gìn. Kết quả là tôi mang thai và phải sinh con một mình. Tôi nói dối gia đình là đi làm, thực ra chỉ trốn sinh con. Quá trẻ để chịu trách nhiệm, tôi đã nghĩ đến tự tử khi sinh trong đau đớn và sợ hãi. Sau khi sinh, tôi lén trốn đi, để lại con lại trạm xá. Từ đó, tôi luôn nghe tiếng trẻ con khóc bên tai. Về thành phố, tôi vừa học vừa làm, không còn tin vào tình yêu và hạnh phúc. Mặc dù đã bỏ con, tôi vẫn day dứt và nôn nóng kiếm tiền để tìm lại con. Tôi cảm thấy già hơn tuổi vì những nỗi khổ tâm này.
Khi thấy người có học thức tán tỉnh, tôi thường lẩn trốn vì cảm thấy không xứng đáng. Tôi biết rằng những người trí thức có thể hành hạ phụ nữ hơn người bình thường. Tuy nhiên, tình yêu không thể tránh khỏi, và cuối cùng tôi cũng yêu một người đàn ông làm chủ quán sửa xe. Dù anh luôn bẩn thỉu, tôi vẫn cảm thấy mình không xứng đáng với anh. Anh có thể ít học nhưng tấm lòng thì hơn hẳn nhiều người. Khi anh cầu hôn, tôi khóc và lắc đầu vì quá khứ của mình. Sau mấy ngày suy nghĩ, tôi đã quyết định kể hết câu chuyện của mình cho anh, dù lo sợ anh sẽ tức giận, nhưng anh đã không phản ứng dữ dội như tôi tưởng.
Anh không bỏ rơi tôi, điều mà ít người đàn ông có thể làm. Tôi biết ơn vì anh đã tha thứ, nhưng vẫn cảm thấy nặng lòng về đứa con bị bỏ rơi. Khi mang thai lần hai, tôi càng nhận ra điều kỳ diệu của thai nhi trong bụng, điều mà trước đây tôi không hiểu vì hoảng sợ. Đêm nào tôi cũng mơ thấy con và phải chờ chồng vỗ về mới hết ác mộng.
Khi mang thai được 3 tháng, tôi nhận thấy chồng có nhiều biểu hiện lạ, thường đi ra ngoài và không nói gì. Tôi tôn trọng không gian riêng của anh nhưng vẫn buồn. Nhiều cuộc gọi lạ đến và có lúc tôi nghe được giọng nữ bên kia. Tôi biết chồng ngoại tình nhưng im lặng, không dám nói gì vì cảm thấy mình không đủ tư cách.
Tôi càng cảm nhận sâu sắc bi kịch của mình và nhớ con đầu tiên. Cả hai lần mang thai, tôi đều bị đàn ông ruồng bỏ. Tôi trở lại trạm xá để hỏi thăm về con, nhưng chưa dám vào vì sợ bị nhận ra. Sau vài lần lui tới, tôi phát hiện chồng cũng đến đó. Trong lúc chưa nguôi chuyện chồng ngoại tình, tôi thấy anh ở nhà hộ sinh xa thành phố, nghĩ rằng anh đưa nhân tình giải quyết hậu quả. Khi chồng về nhà với thái độ vui vẻ, tôi chỉ biết cười chua chát. Hơn tháng sau, anh mang về một bé gái khoảng 5-6 tuổi. Nhìn thấy bé, tim tôi thắt lại; liệu có phải là con riêng của chồng? Khi chồng thì thầm "Nó là con em", tôi cảm thấy từ vực sâu bỗng bay lên chín tầng mây.
Cảm giác đau đớn chuyển thành xúc động và ngờ vực khi chồng đưa con bé vào nhà và kể lại hành trình tìm kiếm con cho tôi. Anh bắt đầu tìm con sau khi nghe tôi kể và đã có ý định cầu hôn tôi bằng món quà này. Tuy nhiên, do không thể liên lạc được với ai, anh phải tạm gác kế hoạch, cưới tôi và tiếp tục tìm kiếm. Những lần anh ra ngoài vội vàng hay nhận điện thoại lạ đều là từ các trạm xá và trại trẻ mồ côi. Con tôi sau khi sinh được đưa vào trại trẻ, rồi vào chùa và chuyển qua nhiều gia đình trước khi đến nhà tình thương hiện tại. Nếu người khác là đại gia tiền bạc, chồng tôi chính là đại gia tình thương. Anh đã cho tôi một cơ hội sống mới. Tôi hạnh phúc đến nỗi chỉ biết nắm tay chồng và khóc, bất hạnh tôi từng tưởng tượng giờ trở thành hạnh phúc vô bờ khi tìm lại con và có một người đàn ông tuyệt vời bên cạnh.
Tôi xin cảm ơn chồng rất nhiều. Anh không chỉ là một người chồng, người cha tuyệt vời mà còn là ân nhân của mẹ con tôi. Nếu có người là đại gia tiền bạc, chồng tôi chính là đại gia tình thương. Anh giúp tôi vượt qua quá khứ ám ảnh, mang lại hạnh phúc trọn vẹn cho tôi khi nằm bên anh và con gái. Tôi rất muốn đền đáp tình cảm này nhưng không biết làm thế nào. Mong các bạn giúp tôi!


Source: https://afamily.vn/toi-vo-cung-bat-ngo-vi-chong-khong-quan-ngai-tim-lai-con-rieng-cho-toi-20140625084026345.chn